Monday, February 2, 2009

Cục Gạch


Đỗ Tăng Bí
(Tặng các em Phục Quốc – Thanh Cẩm)

Này đây là cục gạch,
này đây là dấu tích,
một thời ta tù đầy,
một thời ta và người.

ta đứng nhìn bốn phía.
kẻ thù vây chập chùng,
nhưng sao hoang vắng thế,
vì ta đầy hờn căm.

ta đứng nhìn bốn phía,
người ta thì rất đông.
nhưng sao hoang vắng thế,
vì lòng người mông lung.

ta đứng nhìn bốn phía,
sông dài nước suôi mau.
ta buồn hơn nước lũ,
vì lòng đầy thương đau.

ta đứng nhìn bốn phía,
núi cao thì rất cao,
nhưng ta cao hơn núi,
vì lòng đầy thương yêu.

bởi:
người vẫn là người,
bởi ta vẫn là ta,
vì người hận thù Người,
và ta còn yêu ta.

No comments:

Post a Comment